Vụ ẩu đả giữa Nguyễn Xuân Nam (PVF-CAND) và Vũ Văn Sơn (Trẻ TP.HCM) tại vòng 4 giải hạng Nhất Quốc gia 2024-2025 là một minh chứng rõ ràng. Vụ việc không chỉ dấy lên sự phẫn nộ từ dư luận mà còn khiến người hâm mộ phải đặt câu hỏi nhức nhối: “Bóng đá Việt bao giờ hết côn đồ?”
Sự việc xảy ra sau trận hòa 0-0 giữa Trẻ TP.HCM và PVF-CAND trên sân Thống Nhất. Khi trận đấu khép lại, Xuân Nam và Văn Sơn đã xảy ra va chạm trong đường hầm. Nhìn từ camera an ninh, Xuân Nam chặn đường Văn Sơn để "hỏi chuyện" và có hành động xô tay vào ngực. Sau đó, cả hai lao vào đấm nhau khiến Xuân Nam bị chảy máu môi còn Văn Sơn bị xây xát mặt. Sự việc nhanh chóng được nhân viên an ninh và các thành viên hai đội can ngăn.
Hai bên đưa ra những lời giải thích trái ngược. Xuân Nam cho rằng Văn Sơn khiêu khích mình từ trong trận đấu, liên tục có lời lẽ không đúng mực và thậm chí sau trận còn tiếp tục chửi bới. Anh chỉ nhắc nhở đàn em nhưng bất ngờ bị tấn công.
Trong khi đó, Văn Sơn khẳng định Xuân Nam mới là người khiêu khích và thậm chí hẹn anh ra ngoài sân để giải quyết mâu thuẫn. HLV Trần Duy Quang (Trẻ TP.HCM) sau đó cũng xác nhận qua lời kể của học trò rằng Xuân Nam có hành vi chủ động gây hấn.
Vụ việc nhanh chóng được Ban tổ chức giải và VPF vào cuộc điều tra. Các báo cáo từ giám sát trận đấu, trọng tài và băng ghi hình đã được thu thập và chuyển tới Ban kỷ luật VFF. Một thành viên Ban tổ chức khẳng định, các hành vi bạo lực đã được nhắc nhở cấm kỵ từ đầu giải và vụ việc lần này sẽ được xử lý nghiêm để làm gương.
Đáng nói, những hành vi như vậy không phải lần đầu tiên xảy ra trong bóng đá Việt Nam. Từ các pha chơi xấu trên sân đến những vụ ẩu đả bên ngoài, tính côn đồ đã trở thành điểm tối trong hành trình phát triển của bóng đá nước nhà. Nguyên nhân gốc rễ của vấn đề này xuất phát từ nhiều khía cạnh.
Đầu tiên, áp lực thành tích khiến các cầu thủ luôn thi đấu trong trạng thái căng thẳng, dễ mất kiểm soát cảm xúc. Thêm vào đó, văn hóa ứng xử và tinh thần thể thao chưa được chú trọng đúng mức trong quá trình đào tạo cầu thủ trẻ.
Nhiều cầu thủ được rèn luyện kỹ năng chơi bóng nhưng thiếu những bài học về đạo đức, sự tôn trọng đối thủ và cách kiềm chế cảm xúc trong môi trường áp lực. Cuối cùng, hệ thống xử phạt dù đã có những cải tiến nhưng vẫn chưa thực sự đủ sức răn đe để ngăn chặn các hành vi bạo lực tiếp diễn.
Để giải quyết vấn nạn này, bóng đá Việt Nam cần một cuộc cải cách toàn diện. Các học viện và trung tâm đào tạo trẻ phải lồng ghép việc giáo dục đạo đức và văn hóa ứng xử vào chương trình huấn luyện bắt buộc tại các lò đào tạo.
Ban tổ chức giải đấu và VFF cần đưa ra những án phạt đủ sức nặng, bao gồm cả treo giò dài hạn, phạt tiền, hoặc bắt buộc tham gia các hoạt động phục vụ cộng đồng. Vai trò của HLV và CLB cũng rất quan trọng trong việc làm gương và định hướng cho cầu thủ. Đồng thời, công nghệ như camera giám sát cần được sử dụng triệt để để minh bạch hóa và xử lý nghiêm các hành vi phi thể thao.
Bóng đá Việt Nam đang nỗ lực trên con đường chuyên nghiệp hóa và những vụ việc như của Xuân Nam và Văn Sơn là hồi chuông cảnh tỉnh. Một hành vi bạo lực không chỉ làm tổn hại hình ảnh cá nhân mà còn ảnh hưởng đến niềm tin của người hâm mộ vào sự công bằng và văn minh của giải đấu.
Để bóng đá Việt thực sự phát triển bền vững, vấn đề bạo lực trên sân cỏ phải được giải quyết triệt để. Chỉ khi các cầu thủ được trang bị đầy đủ cả về kỹ năng và đạo đức, ngày bóng đá Việt hết "côn đồ" mới có thể thành hiện thực.