Các độc giả cho rằng, thay vì cấm, cần siết chặt quản lý, nâng cao đạo đức và trách nhiệm của người lái xe, ứng dụng công nghệ để giám sát hành trình, từ đó giảm thiểu tai nạn mà không ảnh hưởng tới một loại hình vận tải đang phục vụ hàng triệu người dân.
Nên bỏ tư duy "không quản được thì cấm"
Bạn đọc Nguyễn Hùng cho rằng: "Việc đề xuất cấm xe giường nằm là đang “tái hiện tư duy không quản được thì cấm”. Nguyên nhân gây tai nạn phần lớn đến từ người lái không tuân thủ luật giao thông và sâu xa là do nhiều trung tâm đào tạo gần như bỏ qua phần học đạo đức lái xe”.
Tương tự, độc giả Trần Văn Xuyên nhận định: “Xe giường nằm có nhiều tiện lợi, lỗi không thuộc về phương tiện mà là người lái. Lái đường dài, phóng nhanh, vượt ẩu, lạng lách mới gây tai nạn. Không lẽ quản không được là chúng ta cấm? Không nên!”.
Nhiều ý kiến nhấn mạnh rằng không thể lấy một số vụ tai nạn để quy kết toàn bộ loại hình xe giường nằm. Bạn đọc Sang Tran Van viết: “Tai nạn là do hạ tầng, do thời tiết, do người lái... chứ không phải do xe. Chúng ta đừng thấy tai nạn là đổ lỗi hết cho phương tiện!”.
Tài khoản Nguyễn Minh cũng nhấn mạnh: “Hàng ngàn xe giường nằm đã được cấp phép, đầu tư lớn, giờ cấm thì doanh nghiệp phá sản”. Anh cho biết, xe giường nằm hiện đại là cả một quá trình nâng cấp dịch vụ vận tải, từ “chuyến xe bão táp” đến “chuyên cơ mặt đất”.
Theo anh, thay vì cấm, cần giám sát chặt chẽ hành trình bằng công nghệ, tăng thời gian nghỉ cho tài xế, xử lý nghiêm các trường hợp vi phạm, kể cả rút giấy phép kinh doanh nếu cần thiết.

Gốc rễ là sức ép nghề nghiệp và lỏng lẻo trong quản lý?
Bạn đọc Nguyễn Ngọc đưa ra một góc nhìn khác: “Tài xế không muốn vượt tốc độ, không được thêm tiền khi chở quá số người... nhưng do chủ xe ép. Không chạy được thì nghỉ. Ngay cả xe buýt nội đô cũng ép thời gian”. Anh cho rằng, không nên mặc định tài xế xe khách là chạy ẩu, mà cần trách nhiệm hơn từ phía doanh nghiệp vận tải.
Ý kiến của Phan Hoàng cũng xoáy sâu vào chất lượng đào tạo lái xe hiện nay. Anh nhớ lại những năm trước, để được lái xe khách lớn, tài xế phải “làm lơ xe 1-2 năm, học cả đèo dốc, tâm lý hành khách, học cả cách giữ trầm tính”. Theo anh, thay vì tăng mức phạt, chỉ cần “phạt đúng, đủ lỗi mỗi ngày là tài xế không dám tái phạm”.
Bên cạnh các ý kiến phản đối cấm, một số độc giả đề xuất các biện pháp quản lý cụ thể hơn. Hoàng Bùi cho rằng phải có quy định kiểm định kỹ thuật xe nghiêm ngặt hơn, cùng với chế tài cao với lái xe vi phạm. "Nên giới hạn tốc độ xe khách theo từng loại hình, thậm chí không cho xe giường nằm đi qua các cung đường đèo nguy hiểm", bạn đọc Hoàng Bùi chia sẻ.
"Theo tôi nghĩ nên hạn chế tốc độ tối đa, kiểm định thật ngặt, lái xe phải có bằng loại tương ứng và bao nhiêu năm kinh nghiệm cùng với sự quản lý chặt chẽ của đơn vị quản lý, mới hạn chế được tai nạn, an toàn cho hành khách", bạn đọc Hoàng Lam nêu ý kiến.
Nhiều ý kiến cho rằng, dư luận đang dễ dàng gán lỗi cho phương tiện mà bỏ qua yếu tố con người và đặc thù vận hành. Một bạn đọc nhận định: Chúng ta thường nhầm lẫn và phán xét phiến diện khi cho rằng xe giường nằm là nguyên nhân chính gây tai nạn. Thực tế, loại hình này chủ yếu hoạt động vào ban đêm, khi tài xế phải chống chọi với đồng hồ sinh học, trong khi xe lại chạy với tốc độ cao và thời gian đến nơi thường được tính sát sao. Chỉ một sơ suất nhỏ cũng có thể dẫn đến tai nạn nghiêm trọng.
“Phương tiện không có lỗi, lỗi là ở con người”, bạn đọc này nhấn mạnh, đồng thời cho rằng việc cấm xe giường nằm là điều rất khó, bởi nhu cầu đi lại của người dân, như việc lên xe lúc tối, ngủ một giấc rồi sáng đến nơi làm việc là hoàn toàn chính đáng và phổ biến.