Hỗ trợ nội dung miễn phí

Chúng tôi sử dụng quảng cáo để giữ cho nội dung của chúng tôi miễn phí cho bạn. Vui lòng cho phép quảng cáo và để các nhà tài trợ tài trợ cho việc lướt web của bạn.
Cảm ơn bạn!

Góc khuất đằng sau tiếng "póc" của pickleball: Niềm vui hay cơn ác mộng?

Web thể thao 2 Tuần trước

Những người chơi pickleball tìm thấy niềm vui, sự kết nối và lợi ích sức khỏe từ môn thể thao này. Trong khi đó, những người dân sống gần sân lại đối mặt với căng thẳng.

Âm thanh đặc trưng của môn thể thao đang phổ biến nhất nước Mỹ không chỉ tạo nên tranh cãi trong cộng đồng mà còn trở thành đối tượng nghiên cứu của các nhà khoa học về tác động tâm sinh lý trên con người.

Bản chất khó chịu từ âm thanh pickleball

Tại Braintree, Massachusetts, không khí căng thẳng dâng cao giữa những cư dân sống gần sân pickleball và cộng đồng người chơi. Tiếng "póc", "pách" phát ra từ việc vợt đập vào bóng không chỉ là âm thanh quen thuộc của môn thể thao đang phát triển nhanh nhất nước Mỹ, mà còn trở thành tâm điểm của cuộc chiến về không gian âm thanh trong các khu dân cư.

Trên sân cỏ Wynot Road ở Braintree, những người chơi pickleball lớn tuổi đang tận hưởng thời gian vui vẻ. Họ cười đùa, chia sẻ niềm vui và gắn kết qua từng cú đánh. Tuy nhiên, cách đó chỉ vài chục mét, trong những ngôi nhà kiểu colonial, cư dân đang trải qua trải nghiệm hoàn toàn khác.

Khi niềm vui của người này là cơn ác mộng của người khác

Đối với người chơi, âm thanh này lại mang ý nghĩa hoàn toàn khác. Carita Sum, 26 tuổi, đang tập luyện cho giải đấu đầu tiên của mình, chia sẻ: "Tiếng smash là tuyệt nhất! Âm thanh đó cho bạn biết rằng bạn đã đánh trúng điểm."

Leo Cuscianna, 80 tuổi, một người chơi thường xuyên tại Braintree, tâm sự: "Khi nghe thấy tiếng bóng, tôi phấn khích lắm. Tôi phải ra xem ai đang chơi ngay!" Với cộng đồng người cao tuổi, pickleball không chỉ là hoạt động thể chất mà còn là cơ hội xã hội hóa, giúp họ duy trì kết nối và sức khỏe tinh thần.

Carl Schmits, Giám đốc kỹ thuật của USA Pickleball, khẳng định tầm quan trọng của âm thanh đối với trải nghiệm người chơi: "Người chơi muốn nghe tiếng 'póc' khi đánh mạnh. Nếu âm thanh thay đổi quá nhiều, trò chơi sẽ không còn là pickleball nữa."

Michael Fairbairn, sống đối diện sân pickleball, mô tả cảm giác của mình: "Tôi nghe thấy tiếng đó ngay cả khi họ không chơi. Nó khiến tôi cáu gắt, khó tập trung, và có lúc phát điên." Hiện tượng "phantom pops" - ảo giác nghe thấy tiếng bóng pickleball ngay cả khi không có ai chơi - đã trở nên phổ biến trong cộng đồng người sống gần các sân chơi.

"Tiếng pickleball đặc biệt khó chịu hơn cả tiếng xe cộ vì tính chất ngắt quãng và bất ngờ của nó, khiến hạch hạnh nhân trong não luôn ở trạng thái cảnh giác."

Bác sĩ tim mạch Michael Osborne từ Đại học Harvard giải thích rằng âm thanh pickleball kích hoạt một phần não cổ xưa của chúng ta - hạch hạnh nhân (amygdala) - vốn được lập trình để phản ứng với các âm thanh đột ngột như tiếng gãy cành báo hiệu thú săn mồi. Osborne cảnh báo rằng tiếng ồn liên tục kiểu này có thể gây căng thẳng mãn tính, ảnh hưởng đến hormone cortisol, tăng nguy cơ bệnh tim, tiểu đường và trầm cảm.

Khoa học đằng sau âm thanh đặc trưng

Andy Carballeira, chuyên gia âm học từ công ty Acentech, đã phân tích kỹ âm thanh pickleball và phát hiện rằng điều khiến nó độc đáo không phải đến từ quả bóng mà từ chính cây vợt. Khi bóng chạm "điểm ngọt", mặt vợt rung lên như bảng cộng hưởng của đàn piano, tạo nên âm thanh giòn tan đặc trưng.

Vấn đề không chỉ nằm ở độ lớn của âm thanh mà còn ở tính "xung động" (impulsivity) của nó. Các nghiên cứu chỉ ra rằng ngay cả khi âm thanh chỉ ở mức 60-65 decibel - tương đương giọng nói bình thường - nhưng nếu có đặc tính "nảy bật" như tiếng pickleball, vẫn đủ làm tăng mức cortisol trong cơ thể, gây ra phản ứng căng thẳng.

Tìm kiếm giải pháp cân bằng

Janice Walsh, Chủ tịch CLB Braintree Pickleball Players, gọi sân pickleball là "nơi hạnh phúc nhất của tôi" nhưng cũng thừa nhận: "Nếu được làm lại, chắc chắn chúng tôi sẽ chọn địa điểm khác." Sự thừa nhận này phản ánh nhận thức ngày càng tăng về tác động của môn thể thao này đối với người dân sống gần sân.

Chính quyền Braintree đã đầu tư 22.000 USD lắp đặt tấm chắn âm và giới hạn giờ chơi xuống còn 4 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, các biện pháp này được coi là giải pháp nửa vời khi chúng chỉ giảm được vài decibel trong khi vấn đề cốt lõi là đặc tính xung động của âm thanh vẫn còn nguyên.

Một hướng tiếp cận khác đang được nghiên cứu là các kỹ thuật tâm lý. Bác sĩ Osborne đang thực hiện nghiên cứu về thiền chánh niệm giúp kiểm soát phản ứng của amygdala với tiếng ồn. Kết quả ban đầu cho thấy những người tập thiền thường xuyên có hoạt động amygdala thấp hơn, nghĩa là họ ít bị căng thẳng hơn khi tiếp xúc với âm thanh gây khó chịu.

Thiết kế lại dụng cụ: Cân bằng giữa trải nghiệm và tiếng ồn

Các nhà sản xuất dụng cụ pickleball đã bắt đầu thử nghiệm với các vật liệu mới nhằm giảm thiểu tiếng ồn. Tuy nhiên, thách thức lớn nhất là làm sao giữ được trải nghiệm chơi đặc trưng trong khi giảm âm thanh.

Những thử nghiệm với vợt "giảm ồn" cho thấy mặc dù âm thanh dễ chịu hơn đối với người bên ngoài, nhưng trải nghiệm của người chơi lại kém hấp dẫn hơn. Hiện tượng này minh họa cho sự đánh đổi khó khăn giữa việc bảo vệ quyền lợi của cộng đồng dân cư và duy trì bản chất của môn thể thao đang ngày càng phổ biến.

Góc nhìn cá nhân và cộng đồng

Cốt lõi của vấn đề không chỉ là về âm thanh mà còn về quyền lợi và cảm nhận. Những người chơi pickleball tìm thấy niềm vui, sự kết nối và lợi ích sức khỏe từ môn thể thao này. Trong khi đó, những người dân sống gần sân lại đối mặt với căng thẳng và rối loạn về tâm sinh lý do tiếng ồn liên tục.

Có lẽ, như Osborne gợi ý, giải pháp không chỉ nằm ở việc làm giảm âm thanh mà còn ở việc thay đổi cách chúng ta phản ứng với nó. Việc cải thiện thiết kế sân, quy hoạch đô thị thông minh hơn khi xây dựng các cơ sở thể thao, kết hợp với các kỹ thuật tâm lý để giúp cư dân thích nghi tốt hơn với âm thanh có thể là hướng đi đa chiều cho vấn đề này.

Xem bản gốc