Hỗ trợ nội dung miễn phí

Chúng tôi sử dụng quảng cáo để giữ cho nội dung của chúng tôi miễn phí cho bạn. Vui lòng cho phép quảng cáo và để các nhà tài trợ tài trợ cho việc lướt web của bạn.
Cảm ơn bạn!

Tom Aspinall và ván cược kéo dài 20 năm của cha để lên đỉnh UFC

Web thể thao 4 Tuần trước

Thành công của nhà vô địch hạng nặng UFC Tom Aspinall không bắt đầu bởi thiên phú bẩm sinh, mà chính là người đã mang anh đến với cuộc đời này.

Một buổi sáng se lạnh ở vùng Wigan, phía Tây Bắc nước Anh. Trong gara nhỏ của một ngôi nhà bình dị, tiếng va chạm của găng tay, tiếng thở dốc và tiếng bước chân vang lên đều đặn.
Trên tấm đệm cũ kỹ, cậu bé 12 tuổi tập luyện không ngừng, còn người cha đứng bên ngoài lặng lẽ quan sát, ánh mắt pha trộn giữa nghiêm khắc và tự hào.

Cậu bé ấy là Tom Aspinall – người giờ đây đã trở thành nhà vô địch tuyệt đối hạng nặng của UFC. Còn người đàn ông đứng trong bóng tối, Andy Aspinall, chính là người đã viết nên câu chuyện đẹp nhất của làng võ thế giới: tình cha con và sự hy sinh không điều kiện.

“Con chỉ muốn ở bên cha” – khởi đầu giản dị của một nhà vô địch

Tom Aspinall không lớn lên với ước mơ trở thành võ sĩ. Khi còn nhỏ, cậu không đam mê MMA hay những trận đấu nảy lửa trên truyền hình. Cậu chỉ muốn được ở cạnh cha nhiều hơn.

Ông Andy khi đó là một huấn luyện viên jiu-jitsu bán chuyên, dạy võ tại các lớp nhỏ trong thị trấn. Thấy con trai muốn cùng tập, ông vui vẻ nhận lời. Những buổi tập của hai cha con ban đầu chỉ đơn giản là trò chơi, là thời gian gắn kết – nhưng chính từ đó, một hạt giống tài năng bắt đầu nảy mầm.

Tom Aspinall bắt đầu từ những buổi tập Nhu thuật với cha. 

Bỏ nghề IT lương cao, bắt đầu lại từ con số 0

Ít ai biết, trước khi trở thành người thầy của Tom, Andy Aspinall từng có sự nghiệp thành công trong ngành công nghệ thông tin. Ông là quản lý một công ty IT, có thu nhập ổn định, công việc vững vàng – một con đường mà nhiều người mơ ước.

Thế nhưng, khi nhìn thấy con trai mình có tố chất đặc biệt, Andy đã đưa ra một quyết định khiến cả bạn bè lẫn đồng nghiệp sửng sốt: từ bỏ tất cả để mở phòng tập, toàn tâm huấn luyện con trai.

“Tôi đã làm IT suốt 25 năm,” Andy kể lại với talkSPORT.“Tôi là một nhà thầu độc lập, thu nhập khá tốt, rồi sau đó làm quản lý IT. Tôi được đề nghị một khoản trợ cấp nghỉ việc mà thật ra không cần phải nhận. Nhưng khi thấy Tom giỏi jiu-jitsu như vậy, trong khi quanh đây lại chẳng có mấy trường dạy jiu-jitsu, tôi quyết định dạy luôn. Tôi chỉ hy vọng rằng khi Tom 12 tuổi và đứa con còn lại của tôi 9 tuổi, cả hai sẽ học nghề này và có tương lai trong đó.”

Đó là một quyết định đánh đổi toàn bộ. Từ một chuyên viên IT với cuộc sống an toàn, Andy bước vào thế giới võ thuật – nơi không có lộ trình, không có bảo đảm, chỉ có lòng tin và tình yêu dành cho con.

Gara nhỏ, giấc mơ lớn

Phòng gym đầu tiên của hai cha con không nằm ở trung tâm thành phố, không có thiết bị hiện đại. Đó chỉ là một gara nhỏ được dọn dẹp, trải vài tấm thảm cũ và treo tạm bao cát.

Ở đó, Tom học cách kiên nhẫn, cách chịu đựng và cách không bỏ cuộc. Ngày này qua ngày khác, cậu tập luyện cùng cha – không khán giả, không ánh đèn, chỉ có mùi mồ hôi, tiếng găng đập và niềm tin bền bỉ.

Nhưng con đường nào cũng có lúc gập ghềnh. Có những ngày Tom mệt mỏi, cảm thấy mọi thứ quá xa vời.

“Đôi khi nó đã muốn bỏ cuộc. Nó không muốn thi đấu MMA vì chẳng có đối thủ. Nó cũng không muốn đến phòng tập vì xa quá, và cũng chẳng có ai tập hay đấu cùng,” Andy kể lại.

Không phải từ những lò luyện danh tiếng, hành trình võ thuật của Tom Aspinall đến từ chính những buổi tập với cha.

Khi con trai muốn dừng lại, ông không trách mắng, chỉ lặng lẽ cùng con đi qua những ngày chán nản đó – như mọi người cha trên thế giới vẫn âm thầm làm với con mình.

Có giai đoạn, Tom nghĩ rằng MMA không phải con đường phù hợp. Anh thử chuyển sang quyền Anh, nơi con đường thi đấu và thu nhập rõ ràng hơn. Nhưng chỉ sau một thời gian ngắn, Tom quay lại. Anh nhận ra mình không muốn có một sự nghiệp được “bọc đường” bằng những trận thắng dễ.

“Nó không thích mô hình quyền Anh. Nó không muốn có một bảng thành tích ‘ảo’ bằng những đối thủ yếu hơn. Nó chỉ muốn chiến đấu với những người ngang tầm,” Andy nói.

Quyết định quay về MMA, một lần nữa, được cha ủng hộ tuyệt đối. Andy không chỉ dạy con kỹ thuật, mà còn dạy con trung thực với chính mình.

Với phần đông khán giả, chỉ khi Tom Aspinall đánh bại cựu vô địch Andrei Arlovski, họ mới tin rằng anh có thể chạm tới đỉnh cao UFC. Nhưng với Andy, ông đã tin điều đó từ khi con trai mới 12 tuổi.

“Khi nó 12 tuổi, nó đã thắng rất nhiều giải jiu-jitsu. Tôi biết nó có khả năng vượt trội trong bất kỳ lĩnh vực nào cần khả năng tiếp thu kỹ thuật tốt. Có thể là bóng bầu dục, có thể là bất kỳ môn thể thao nào, và cuối cùng lại là MMA.”

Từ những tấm huy chương Nhu thuật tới UFC, Tom Aspinall lần lượt chinh phục tất cả.

Niềm tin ấy không chỉ dựa trên tình cảm. Nó đến từ trực giác của một người huấn luyện viên, từ những năm tháng quan sát con mình đổ mồ hôi trong gara lạnh giá, và từ sự kiên định rằng: điều lớn lao chỉ đến khi ta dám tin từ những điều nhỏ bé nhất.

Tháng 7 năm 2024, tại UFC 304, Tom Aspinall bảo vệ thành công đai tạm thời hạng nặng sau chiến thắng ấn tượng trước Curtis Blaydes. Vài tháng sau, khi huyền thoại Jon Jones bất ngờ giải nghệ, Tom được nâng cấp lên nhà vô địch tuyệt đối.

Khi chiếc đai UFC được quàng lên eo, Tom ngước lên khán đài tìm cha mình. Ông Andy ngồi lặng lẽ ở hàng ghế sau, nở một nụ cười hiền hậu. Không nước mắt, không phô trương – chỉ có niềm tự hào của một người cha đã đi cùng con suốt chặng đường dài 20 năm.

Chiếc đai vàng, với thế giới, là biểu tượng của chiến thắng. Nhưng với Andy Aspinall, đó là kết quả của tình yêu và lòng tin được trả giá bằng cả tuổi thanh xuân.

Giấc mơ kế tiếp: trở thành huyền thoại

Cuối tuần này, Tom Aspinall sẽ bảo vệ đai vô địch tuyệt đối lần đầu tiên, khi đối đầu Ciryl Gane tại UFC 321 ở Abu Dhabi, UAE.
Trước thềm trận đấu, Tom chia sẻ:

“Mọi thứ tôi có ngày hôm nay là nhờ cha tôi. Không có ông, tôi không có gì cả.”

Với anh, mỗi lần bước lên sàn đấu không chỉ là thi đấu cho bản thân, mà còn là đấu cho ước mơ của hai cha con, cho những buổi sáng sớm trong gara lạnh, cho những ngày cha từ bỏ tất cả để con được tiếp tục bước đi.

UFC 321 một lần nữa là cơ hội để Tom Aspinall đáp lại sự kỳ vọng của cha.

Từ gara lạnh ở Anh đến đỉnh cao thế giới

Ngày hôm nay, khi Tom bước ra lồng sắt trong tiếng reo hò, ở một góc nhỏ ngoài khán đài, vẫn là người cha ấy — Andy Aspinall — lặng lẽ đứng nhìn, bàn tay nắm chặt, ánh mắt chan chứa niềm tin.

Từ một gara nhỏ ở Wigan, hai cha con đã bước ra thế giới, chạm tới đỉnh cao của giải đấu MMA lớn nhất hành tinh. Nhưng điều khiến họ được ngưỡng mộ không chỉ là danh hiệu, mà là tình phụ tử bền chặt, giản dị mà thiêng liêng.

Trong thể thao, người ta thường nói đến những nhà vô địch, nhưng ít ai nhắc đến những người đã giúp họ trở thành nhà vô địch. Và ở phía sau mỗi vinh quang, thường có bóng dáng của một người cha – người âm thầm đặt viên gạch đầu tiên cho ước mơ của con mình, Andy Aspinall là một người như thế.

“Để tạo nên một nhà vô địch, bạn không nhất thiết phải có danh tiếng hay tiền bạc. Chỉ cần có niềm tin – và một trái tim đủ lớn để đặt trọn vào người mình yêu thương.”

Nhờ có ông, Tom Aspinall không chỉ là nhà vô địch của UFC, mà còn là biểu tượng của tình cha con, của lòng kiên định, và của sức mạnh đến từ những hi sinh thầm lặng.

Xem bản gốc