Từ thương hiệu bóng đá tấn công đẹp mắt, HAGL đang loay hoay tìm bàn thắng đầu tiên ở V.League 2025/26. Ba vòng đấu tịt ngòi phản ánh sự kém hiệu quả hàng công, và báo hiệu một chặng đường đầy sóng gió.
Ba vòng đấu đã trôi qua, HAGL vẫn chưa thể có bàn thắng đầu tiên. Con số 0 tròn trĩnh trên bảng thống kê không chỉ là nỗi thất vọng mà còn phản ánh nhiều vấn đề sâu xa trong cách vận hành lối chơi cũng như định hướng phát triển của đội bóng phố Núi.

Từ chỗ từng là đội bóng gắn liền với những “cơn mưa” bàn thắng trong ký ức người hâm mộ, HAGL nay lại đang chật vật ngay ở khâu cơ bản nhất: ghi bàn.
Các chân sút của họ vẫn miệt mài di chuyển, phối hợp, nhưng sự sắc bén trong những tình huống quyết định thì hoàn toàn vắng bóng. Hình ảnh ấy đặt ra câu hỏi: HAGL đang thiếu cái gì?
Là một “sát thủ” đẳng cấp trong vòng cấm, hay là sự tự tin vốn từng là thương hiệu của lứa Công Phượng, Văn Toàn ngày nào?
Ở chiều sâu, vấn đề không chỉ nằm ở khâu dứt điểm. Ba trận liền tịt ngòi cho thấy hệ thống tấn công của HAGL đang rời rạc. Những pha triển khai bóng thiếu ý tưởng, mối liên kết giữa hàng tiền vệ và tiền đạo chưa đủ mạch lạc.
Không khó để nhận ra, HAGL đang thiếu một nhạc trưởng đủ khả năng dẫn dắt nhịp độ, mở ra khoảng trống, khơi gợi sự đột biến. Khi tuyến giữa bế tắc, hàng công tất yếu rơi vào cảnh đói bóng.
Một khía cạnh khác là tâm lý. Trận thua liên tiếp và việc chưa thể phá dớp ghi bàn chắc chắn khiến cầu thủ chịu áp lực nặng nề. Đá trong tâm trạng sợ sai, sợ bỏ lỡ, các pha xử lý cuối cùng càng thêm rối rắm.
Hình ảnh HAGL thi đấu đầy hứng khởi, sẵn sàng mạo hiểm dường như không còn. Thay vào đó, đội bóng mang dáng dấp rụt rè, ngập ngừng trước cầu môn.
Đối với NHM, việc HAGL chưa có bàn thắng nào vừa là nỗi buồn, vừa hụt hẫng. Bởi hơn một thập kỷ qua, HAGL luôn được xem như biểu tượng cho thứ bóng đá tấn công đẹp mắt, truyền cảm hứng cho khán giả.
Khi biểu tượng ấy tắt lửa, câu chuyện không còn đơn thuần là kết quả chuyên môn, mà còn là sự mai một của một phong cách.
Tuy nhiên, vẫn còn những điểm sáng để bấu víu. Hệ thống phòng ngự của HAGL ít nhiều cho thấy sự cải thiện, không để thua quá nhiều. Vấn đề là họ cần nhanh chóng tháo gỡ nút thắt trên hàng công, tìm lại cảm giác ghi bàn.
Một bàn thắng, dù đến từ tình huống may mắn, cũng có thể trở thành liều thuốc tinh thần quý giá, khơi dậy niềm tin cho toàn đội.
Giải đấu còn dài, và HAGL vẫn còn thời gian. Nhưng nếu không sớm giải quyết cơn hạn bàn thắng, đội bóng phố Núi sẽ bị cuốn vào vòng xoáy khủng hoảng.
Lúc đó, mục tiêu đơn giản nhất là trụ hạng cũng trở thành thách thức. NHM chắc chắn không muốn chứng kiến kịch bản ấy. Và hơn ai hết, chính các cầu thủ HAGL cần tự trả lời: họ muốn tiếp tục tịt ngòi trong nỗi thất vọng, hay sẽ tìm lại bản sắc bằng một bàn thắng để khởi đầu lại mùa giải?